23
Khi mô anh về thăm Huế xưa
Nhớ gọi dùm em một chút mưa
Gọi thêm mớ lạnh từ chân tóc
Buốt thấu buồng tim vẫn chưa bưa
Ngoài nớ chừ đang giữa tháng mưa
Em về áo mỏng có ai đưa
Qua sông nước ngập ngăn bờ đá
Gót nhỏ chắc em lạnh suốt mùa
Thuở ấy em còn rất ngây thơ
Có anh che áo lúc trời mưa
Qua sông thuyền nhỏ anh ôm lái
Ấm áp tình em buổi dại khờ
Rồi một chiều thu em xa quê
Ðể ai ngóng đợi bước chân về
Mưa giăng đỉnh Ngự se lòng nhớ
Gió buốt dòng Hương lạnh tái tê.
Từ ấy mưa về không có em
Buồn hiu quán nhỏ phố lên đèn
Mưa thơ rét mướt lòng ly khách
Nỗi nhớ bồng bềnh lay ngõ tim
Hẹn Huế mùa sau trở lại thăm
Thăm từng cái lạnh dấu trong chăn
Thăm mưa rả rích trong đêm vắng
Ðể nhớ vô cùng những tháng năm.
MƯA NHỚ AI
Trần Hồng Tâm
Mưa chi rứa cho em về ướt áo
Cho tóc hờn cứ quấn lấy bờ vai
Cho tóc mai từng sợi ngắn sợi dài
Thả nỗi nhớ giữa chiều mưa phố Huế
Huế vốn buồn mưa chi thêm giọt lệ
Cho anh về nhớ rứa những chia xa
Nón che nghiêng tay em gầy guộc lạ
Áo tím sầu tím cả một giòng Hương
Anh khách xa bao năm trời lạc hướng
Lặng lẽ về tìm nỗi nhớ không quên
Phố vẫn đây vườn hoa xưa quyến luyến
Thương Bạc chiều mưa Huế ướt đầy vơi
Xin cho anh một lần mưa đứng đợi
Như ngày nào tuổi mười tám đôi mươi
Có tóc em thơm hồn nhiên hương bưởi
Có mắt cười lúng liếng bước vào thơ
Huế yêu ơi có bao giờ em nhớ
Giữa mưa về man mác chút đời riêng
Phố nhỏ chiều ni mưa buồn lên tiếng
Có một người lặng lẽ nhớ mưa xưa
Ảnh: Lê Nhật Quang
No comments:
Post a Comment